Chúng ta hãy tự ngồi kiểm điểm ại bản thân
Hôm nay là một ngày chó chết hơn cả hôm qua.
Vụ facebook cũng không nghiêm trọng bằng việc chúng ta cmất đoàn kết.
Chúng ta cũng phải thay đổi cách nhìn về một số thành viên trong lớp.
Anh Đức và tớ có thể hi sinh mà đôi khi không dc công nhận, nhưng vẫn còn có bạn hi sinh rất nhiều nhưng k những k công nhận mà còn bị chửi lén đằng sau lưng
Bản thân tớ cũng sai, cho tớ xin lỗi.
Nhưng dù sao bạn cũng có vấn đề, cả bọn tớ nữa nên chúng ta sẽ cùng nhau thay đổi. Công nhận là chúng ta đối xử vs bạn ý hơi quá đáng.
Việc bạn ý thik 1 bạn bên A2 chẳng có j là sai trái cả phải k, nên đừng gây thêm áp lực cho bạn ý nữa. Tớ chắc rằng bạn ấy sẽ không vì 1 người mà bỏ cả 1 tập thể đâu, nên chúng ta cũng cần phải suy nghĩ lại những cái j mà chúng ta đã nói.
Thắng thua là chuyện bình thường, đừng đổ lỗi chop nhau. Bây h cứ thống nhất: nếu thắng là nhờ tất cả chúng ta, nếu thua thì cứ GIẬN CÁ CHÉM THỚT, k phải tại ai cả, cứ đổ hết cho thg áo hồng cho dù là k phải, huống chi sự thật là như vậy.
Trước đây bản thân tớ cũng nhiều khi rất ghét bạn ấy, vì đôi khi bạn ấy làm tớ cảm thấy như mình đang bị thuyết giáo ý( tất nhiên bạn ấy k cố ý, thói quen mà) Nhưng từ sau cái hôm chung kết ấy, tớ phải nhìn nhận lại bạn ấy bằng một con mắt khác. Nói thẳng toẹt ra cái hôm tớ nổi điên trên sân ấy, có mỗi mình nó chạy theo để gọi tớ về, chứ 1 số bạn nào đấy thì còn tớ ngồi tử thủ trong đấy 1 tiếng nữa thì các bạn ấy cũng k thèm quan tâm
Cả cái trận đội mình thắng 10-2 nữa, bạn ấy ghi 2 bàn rồi còn j?
Hôm diễn văn nghệ, bạn ấy lôi cả máy tính xách tay đến cho bọn minh hát.
Nói chung bọn mình làm lại từ đâu thôi, còn 5 tháng nữa.
Bạn ấy có thể cố tình tỏ ra nổi trội hơn, hoặc là kiêu như các bạn nói, nhưng chúng ta có góp ý cho bạn ấy đâu??
Và cũng rất điên cái vụ facebook, k ai chịu nói cho tớ cả, các bạn làm như tớ k phải thành viên AMS ấy??
Tớ tặng cái cúp cho bạn ấy rồi. Và bạn ấy đã cười và vui trở lại, việc còn lại là của các bạn.
Cái cúp tớ tặng bạn ý quan trọng bằng 10 lần cái cúp chung kết của bọn A2.
1 là vì tớ mua nó bằng tiền học bổng của tớ và tiền làm nhi ềuthứ khác nữa. Và quan trọng nhất: nó đã hàn gắn 1 thành viên vô cùng quan trọng với tập thể AMS.
Chuyện vs lớp A2: Nó có đăng comment j trên face book thì các cậu mặc kệ, hoặc chỉ đăng AMS yêu Lê Long, hoặc AMS yêu cô Lan, Hoặc yêu AMS,.... để cho các bạn ấy thấy lớp mình vẫn đoàn kết. Còn các bạn ấy mà thik tăg xôg
nữa thì sẽ có cách giải quyết.
Hôm nay lần đầu tiên tớ nhìn thấy HG phải rơi nc mắt( vì bị nhầm vs Trường Giang). Phải công nhận là bạn ý rất yêu AMS của chúng mình, và cả bạn Thùy Linh nữa.
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Mai đến k dám nhìn mặt bạn nữa.
Hôm nay là một ngày chó chết hơn cả hôm qua.
Vụ facebook cũng không nghiêm trọng bằng việc chúng ta cmất đoàn kết.
Chúng ta cũng phải thay đổi cách nhìn về một số thành viên trong lớp.
Anh Đức và tớ có thể hi sinh mà đôi khi không dc công nhận, nhưng vẫn còn có bạn hi sinh rất nhiều nhưng k những k công nhận mà còn bị chửi lén đằng sau lưng
Bản thân tớ cũng sai, cho tớ xin lỗi.
Nhưng dù sao bạn cũng có vấn đề, cả bọn tớ nữa nên chúng ta sẽ cùng nhau thay đổi. Công nhận là chúng ta đối xử vs bạn ý hơi quá đáng.
Việc bạn ý thik 1 bạn bên A2 chẳng có j là sai trái cả phải k, nên đừng gây thêm áp lực cho bạn ý nữa. Tớ chắc rằng bạn ấy sẽ không vì 1 người mà bỏ cả 1 tập thể đâu, nên chúng ta cũng cần phải suy nghĩ lại những cái j mà chúng ta đã nói.
Thắng thua là chuyện bình thường, đừng đổ lỗi chop nhau. Bây h cứ thống nhất: nếu thắng là nhờ tất cả chúng ta, nếu thua thì cứ GIẬN CÁ CHÉM THỚT, k phải tại ai cả, cứ đổ hết cho thg áo hồng cho dù là k phải, huống chi sự thật là như vậy.
Trước đây bản thân tớ cũng nhiều khi rất ghét bạn ấy, vì đôi khi bạn ấy làm tớ cảm thấy như mình đang bị thuyết giáo ý( tất nhiên bạn ấy k cố ý, thói quen mà) Nhưng từ sau cái hôm chung kết ấy, tớ phải nhìn nhận lại bạn ấy bằng một con mắt khác. Nói thẳng toẹt ra cái hôm tớ nổi điên trên sân ấy, có mỗi mình nó chạy theo để gọi tớ về, chứ 1 số bạn nào đấy thì còn tớ ngồi tử thủ trong đấy 1 tiếng nữa thì các bạn ấy cũng k thèm quan tâm
Cả cái trận đội mình thắng 10-2 nữa, bạn ấy ghi 2 bàn rồi còn j?
Hôm diễn văn nghệ, bạn ấy lôi cả máy tính xách tay đến cho bọn minh hát.
Nói chung bọn mình làm lại từ đâu thôi, còn 5 tháng nữa.
Bạn ấy có thể cố tình tỏ ra nổi trội hơn, hoặc là kiêu như các bạn nói, nhưng chúng ta có góp ý cho bạn ấy đâu??
Và cũng rất điên cái vụ facebook, k ai chịu nói cho tớ cả, các bạn làm như tớ k phải thành viên AMS ấy??
Tớ tặng cái cúp cho bạn ấy rồi. Và bạn ấy đã cười và vui trở lại, việc còn lại là của các bạn.
Cái cúp tớ tặng bạn ý quan trọng bằng 10 lần cái cúp chung kết của bọn A2.
1 là vì tớ mua nó bằng tiền học bổng của tớ và tiền làm nhi ềuthứ khác nữa. Và quan trọng nhất: nó đã hàn gắn 1 thành viên vô cùng quan trọng với tập thể AMS.
Chuyện vs lớp A2: Nó có đăng comment j trên face book thì các cậu mặc kệ, hoặc chỉ đăng AMS yêu Lê Long, hoặc AMS yêu cô Lan, Hoặc yêu AMS,.... để cho các bạn ấy thấy lớp mình vẫn đoàn kết. Còn các bạn ấy mà thik tăg xôg
nữa thì sẽ có cách giải quyết.
Hôm nay lần đầu tiên tớ nhìn thấy HG phải rơi nc mắt( vì bị nhầm vs Trường Giang). Phải công nhận là bạn ý rất yêu AMS của chúng mình, và cả bạn Thùy Linh nữa.
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Xin lỗi bạn( cúi đầu)
Mai đến k dám nhìn mặt bạn nữa.